Năng lượng tái tạo—đặc biệt là điện mặt trời và điện gió—hiện là ngôi sao của công cuộc chuyển đổi, nhưng những tiến bộ gần đây mới chỉ là khởi đầu. Để đạt được mục tiêu vào cuối thập kỷ này, sản lượng điện từ nguồn này cần tăng gấp ba lần. Năm ngoái, điện mặt trời đã chiếm 3/4 công suất năng lượng tái tạo được hòa vào lưới điện toàn cầu, nhưng theo IEA, tốc độ này cần được đẩy mạnh. Để dễ hình dung, mỗi ngày thế giới cần lắp đặt thêm một nhà máy điện mặt trời quy mô tương đương Bhadla Solar Park, một trong những nhà máy lớn nhất thế giới ở Ấn Độ, nơi có nhiều triệu tấm pin diện tích bằng cả khu Manhattan.
Tương tự, ngành điện gió cũng cần một sự phát triển thần tốc. Năm 2023 đã ghi nhận mức tăng 117 tỉ watt công suất từ các trang trại điện gió toàn cầu, tương đương lượng điện phục vụ cho 30 triệu hộ gia đình Mỹ. Để đáp ứng mục tiêu vào năm 2030, mức tăng này cần tăng gấp đôi. Chi phí cho sự phát triển này ước tính hơn một ngàn tỉ đô la mỗi năm.
Với hoạt động giao thông vận tải, hầu hết các mô hình net zero tiên đoán tình trạng phụ thuộc lớn vào xe hơi và xe tải điện, thay vì sử dụng nhiều hơn xe lửa, xe buýt và xe đạp. Cùng tấm pin mặt trời, xe điện thực ra là một điểm sáng trong công tác hạch toán net zero. Nếu kế hoạch hiện hữu nhằm tăng mạnh sản lượng xe điện không gặp trục trặc gì, và số trạm sạc có thể tăng từ ba triệu lên 17 triệu (cả hai đều không có gì chắc chắn), lĩnh vực này sẽ tiếp tục theo kịp mô hình net zero của IEA. Hãy hình dung thế giới 10 năm sau, mọi xe chở hành khách được bán ra đều là xe điện. Theo BNEF, thay đổi nhanh như vậy là khả dĩ, với chi phí trung bình là từ 2,6 ngàn tỉ đô la mỗi năm.
Khi chúng ta điện hóa các tiến trình hiện chạy bằng nhiên liệu hóa thạch, bản thân nguồn cung điện cần tăng từ 1/5 nguồn năng lượng tiêu thụ hiện giờ lên gần 30% tới năm 2030. Điều này đồng nghĩa lưới truyền tải điện sẽ phải tăng thêm khoảng hai triệu km mỗi năm, dù dự án mở rộng hiện giờ thường phải mất năm tới 15 năm để lên kế hoạch, cấp phép và hoàn thành. IEA ước tính chi phí hàng năm để nâng cấp lưới điện là hơn 600 tỉ đô la cho tới cuối thập kỷ; BNEF, với một kịch bản net zero khác, dự báo mức chi phí này là 800 tỉ đô la.
Chúng ta còn cần phải giảm nhu cầu năng lượng nói chung nữa, ngay cả khi dân số và nền kinh tế thế giới tiếp tục tăng trưởng. Theo IEA, giải pháp ở đây là tăng mạnh hiệu quả sử dụng năng lượng. Năm 2022, mức cải thiện hiệu quả sử dụng năng lượng của thế giới đã tăng gấp đôi so với mức trung bình năm năm trước đó, đạt tới mốc ấn tượng là 2%.
Chỉ số này sẽ lại phải tăng hơn gấp đôi lần nữa, lên gần 5% vào năm 2030. Cơ quan này nói tới khi đó, chúng ta sẽ phải đầu tư 1,8 ngàn tỉ đô la mỗi năm vừa để tăng hiệu năng sử dụng, vừa chuyển đổi với thiết bị đầu cuối như triển khai xe điện và bơm nhiệt thay thế cho xe chạy xăng hay lò đốt dầu, cũng như điện hóa quy trình công nghiệp. Số tiền đó là lớn hơn GDP của Thụy Sĩ và hầu hết các quốc gia khác.
Còn một cách đơn giản là giảm lượng năng lượng mà chúng ta đang sử dụng. Về điểm này, kỳ vọng tương đối thấp. Mô hình của BNEF giả định rằng nhu cầu hàng hóa và dịch vụ nói chung, vốn đòi hỏi năng lượng để tạo ra, sẽ tiếp tục tăng không ngừng. IEA đặt trọng số lớn hơn với hành vi thay đổi như lái xe và đi máy bay ít hơn hay bật máy sưởi mát hơn, đồng thời lưu ý “đạt được mức giảm nhu cầu này là điều có thể diễn ra nhanh chóng và không tốn chi phí gì.” Dẫu vậy, kịch bản của cơ quan này dự báo chỉ 5% mức giảm khí phát thải sẽ là từ thay đổi về lối sống, chủ yếu ở các nước giàu.
Ở các nước nghèo hơn, vấn đề then chốt là hỗ trợ các hộ gia đình đang nấu ăn bằng gỗ và than đá tiếp cận năng lượng xanh hơn, như điện mặt trời hay khí gas. Hiện có thêm 600 triệu người “nấu ăn xanh” so với năm 2010. Dẫu vậy, vẫn cần 2,3 tỉ người nữa tham gia, hay khoảng một triệu người mỗi ngày cho tới năm 2030. Chi phí hàng năm cho cuộc dịch chuyển này ít ra tương đối thấp: Chỉ tám tỉ đô la. IEA chỉ ra rằng các chính phủ đã chi tiêu gấp 100 lần số đó để trợ giá tiêu dùng trong đợt tăng giá dầu mỏ và khí đốt năm 2022.
Cách thức chúng ta đang sử dụng đất phải thay đổi sâu sắc. Đến năm 2030, tình trạng phá rừng dẫn tới mất đi cây cối hấp thu carbonic trên toàn cầu, cũng cần đạt mức net zero qua giảm khai thác gỗ và tăng trồng lại rừng, với chi phí hàng năm theo McKinsey là 40 tỉ đô la. IEA nói thêm rằng chúng ta phải trồng nhiều rừng cây thân gỗ phát triển nhanh, như bạch dương, liễu và bạch đàn, để làm nhiên liệu sinh học.
Diện tích trồng các loại cây này trên trái đất có thể cần mở rộng lên bằng với diện tích nước Pháp hay Tây Ban Nha. Tới lúc chúng ta đạt mục tiêu net zero 2050 trong kịch bản BNEF, thì diện tích trồng “cây nhiên liệu,” bao gồm đậu nành, mía và cải dầu, sẽ bao phủ một diện tích bằng với cả liên minh Châu Âu.